Lý Đại Nguyên
Lần hội nghị thứ 12 của Ban Chấp Hành Trung Ương đảng Việtcộng khóa X, bế mạc ngày 28/03/2010, đã hoàn tất các dự thảo văn kiện cho Đại Hội XI của đảng Việtcộng, trong đó đảng vẫn kiên định các nguyên tắc xây dựng đảng trên cơ sở chủ nghĩa Mác Lênin và tư tưởng Hồ chí Minh, được thể hiện ra Cương Lĩnh xây dựng đất nước trong“thời kỳ quá độ lên Chủ Nghĩa Xã Hội”. Thì ngày 02/04/10 phóng viên Mạc Lâm của đài RFA phỏng vấn tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ, một đảng viên trí thức Việtcộng, về bài viết của ông đã được phổ biến rộng rãi, nhằm phân tích việc:“Nên từ bỏ chủ nghĩa Mác Lênin để thay vào đó là chủ nghĩa Dân Tộc”. Theo TS. Thọ thì:“Nếu đảng không lấy chủ nghĩa dân tộc làm nền tảng tư tưởng thì cái chủ nghĩa Mác-Lênin sẽ bằm nát đảng ra, Với những mũi nhọn tấn công từ phiá ngoài, nó chỉ cần đánh vào cộng sản và tham nhũng là chết rồi, là tan đảng rồi”.“Thực chất công cuộc đổi mới là chúng ta dám phá bỏ những luận điểm cơ bản nhất của chủ nghĩa Mác-Lênin, đó là đấu tranh giai cấp, toàn bộ Mác là muốn giai cấp công nông là người đào mồ chôn chủ nghĩa tư bản, thì cái đó là chúng ta phản bội lại chủ nghĩa Mác-Lênin trong thời đổi mới này, cho nên mới được như ngày nay”.
Ông giải thích thêm:“Thế thì cái công cuộc đổi mới đang tiến hành, tức là chúng ta càng phát triển cái nền kinh tế nói là kinh tế xã hội chủ nghĩa, nhưng mà thực chất là kinh tế tư bản chủ nghĩa, có nghĩa là càng đổi mới thì càng phá bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin, thế mà cái chủ nghĩa Mác-Lênin vẫn được ghi vào điều lệ là nền tảng tư tưởng, vì thế nên là có một cái mâu thuẫn đảng bị chia ra làm ít nhất là có hai phe: Phe thứ nhất bảo vệ chủ nghĩa Mác-Lênin, phe thứ hai là không quan tâm đến sự thắng thua của chủ nghĩa Mác-Lênin, mà tất cả vì dân giầu, nước mạnh, tất cả vì dân tộc và cái quyền lợi kinh tế nữa chứ”….“Tôi có thể khẳng định là ngay trong Bộ Chính Trị đã có sự phân rã, nếu chúng ta còn giữ chủ nghĩa Mác-Lênin làm nền tảng tư tưởng. Chủ nghĩa Mác-Lênin này nó làm cho chúng ta nhầm lẫn giữa ý thức hệ và dân tộc, ý thức hệ dân tộc và ý thức hệ tư tưởng”.
Thực ra chủ nghĩa Mác-Lênin và ngay cả tư tưởng Hồ Chí Minh nữa đối với Việtcộng nó cũng chỉ là cái phao rách nát, dù biết đã hết thời, mà bọn cầm đầu Việtcộng không dám bỏ, vì khi còn dùng cái tên đảng cộng sản để bám lấy chính quyền độc đảng, độc tài, tham nhũng, và phải dựa Trungcộng để yên tâm bóc lột dân thì không dám nghĩ tới chủ nghĩa dân tộc cũng dễ hiểu thôi. Chủ Nghĩa Dân Tộc tối kỵ đối với quan thầy Bắckinh. Vì chỉ có Trungcộng mới được quyền phát huy tinh thần Dân Tộc Đại Hán của Trunghoa, còn các nước đàn em như Việtcộng, mà dùng chủ nghĩa dân tộc làm nền tảng tư tưởng thì lập tức xuất hiện ngay mối thù truyền kiếp “Một Ngàn Năm nô lệ giặc Tầu, và bao nhiêu cuộc khởi nghĩa chống xâm lăng Phương Bắc với những chiến thắng lẫy lừng cuả các anh hùng dân tộc. Thế rồi giải thích làm sao với toàn dân, khi bọn cầm đầu Việtcộng ký dâng đất, hiến biển, nhường đảo, cúng tài nguyên, núi rừng cho Trungcộng khai thác, rồi trơ mắt ra nhìn những ngư dân Việtnam bị Trungcộng sát hại, bắt chuộc khi hành nghề ngay trên phần lãnh hải của Tổ Quốc. Nhất là việc toàn dân, toàn quân, toàn đảng đều nhìn rõ bọn cầm đầu Việtcộng đảng ngoan ngoãn thực hiện kế hoạch xâm lăng êm đềm của Bắckinh, nhằm “Hán Hóa toàn diện Việt Nam”. Chính vì vậy mà Việtcộng không dám bỏ chủ nghĩa Mác-Lê chết tiệt và tư tưởng nô lệ ngoại bang của Hồ Chí Minh.
Chỉ tội nghiệp cho những đảng viên khoa bảng như tiến sĩ Đổ Xuân Thọ, tiến sĩ Lê Đăng Doanh, giáo sư Tương Lai… cố công góp ý kiến, và những đảng viên còn tình tự dân tộc lo cho vận mệnh đất nước, nhưng bọn Trung Ương đảng Việtcộng khóa X, họ vừa mù, vừa điếc, lại vừa câm, họ đang bắt toàn đảng, toàn quân, toàn dân phải mù, câm, điếc như họ. Dù sao, phải nhận một điều, những phát biểu công khai của những người quan tâm tới tình hình đất nước hiện nay, nhất là dám nói huỵch toẹt ra như tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ, điều đó chứng tỏ trong hàng ngũ đảng viên đang thực sự có “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”.
Khiến cho Lê Văn Bảo phải viết bài bình luận trên tờ Quân Đội Nhân Dân: Làm Thất Bại Chiến Lược “Diễn Biến Hòa Bình”. Phòng chống “tự diễn biến” từ bên trong và bên trên. Bài bình luận viết:“Thực hiện chiến lược“Diễn Biến Hòa Bình” chống phá cách mạng nước ta, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch đã và đang đẩy mạnh nhiều hoạt động thâm độc, nhằm thúc đẩy “tự diễn biến”,“tự chuyển hóa” gây chia rẻ, mất đoàn kết từ bên trong nội bộ Đảng và Nhà Nước ta; khi thời cơ đến chúng sử dụng tổng hợp các biện pháp cả vũ trang và phi vũ trang; kết hợp “nội công, ngoại kích”, trong đánh ra, ngoài đánh vào, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của đảng, tiến tới xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, chuyển hóa Việtnam theo con đường tư bản. Đặc biệc trong thời điểm hiện nay, khi đảng đang tiến hành các bước chuẩn bị cho Đại Hội XI thì thủ đoạn thúc đẩy“tự diễn biến’ càng được chúng thực hiện ráo riết”.
Sau khi đưa ra bằng chứng về những bài học tan rã của Liênxô và các nước xã hội chủ nghĩa Đông Âu, bài bình luận chuyển vào hiện tình Việtnam:“Trên thực tế, trong nội bộ các tổ chức đảng, cơ quan nhà nước hiện nay có một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng, chính trị, phai nhạt lý tưởng cách mạng, thiếu niềm tin vào sự lãnh đạo của đảng, vào con đường đi lên và công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội. Có một số cán bộ, đảng viên trước đây từng giữ cương vị, trọng trách trong cơ quan đảng, chính quyền nay có những ý kiến lệch lạc, nhìn nhận, phê phán lịch sử thiếu khách quan, toàn diện; đòi đa nguyên, đa đảng theo mô hình dân chủ phương Tây; cổ súy cho những mô hình xã hội xa rời thực tiễn Việtnam v.v Hiện nay, với kinh nghiệm thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” làm sụp đổ các nước xã hội chủ nghĩa trên thế giới, các lực lượng thù địch đang ráo riết thúc đẩy “tự diễn biến” đối với các nước xã hội chủ nghĩa còn lại, trong đó có Việtnam… Mảnh đất màu mỡ nhất để chúng thực hiện “tự diễn biến”, “tự chuyễn hóa” là tình trạng tiêu cực, tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí trong bộ máy đảng, nhà nước chưa đẩy lùi, ngăn chặn; kỷ luật, kỷ cương trong đảng, trong cơ quan nhà nước còn nhiều mặt buông lỏng; công tác nghiên cứu lý luận chưa giải đáp có căn cứ khoa học, thuyết phục những vấn đề mà thực tiễn đặt ra; Một bộ phận cán bộ, đảng viên, kể cả một số cán bộ chủ trì… thiếu kiên định, vững vàng, phẩm chất và năng lực hạn chế, thiếu tu dưỡng rèn luyện, chạy theo lợi ích cá nhân”.
Chỉ cần đọc bài bình luận trên đây, cũng thấy được số phận của đảng Việtcộng và chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa đã hết cứu vãn. Vì đảng không thấy đường đi, đảng viên không tin vào lãnh đạo, nội bộ vô kỷ cương, hủ hóa, tham ô… quân, dân oán ghét, thế giới khinh khi… Những người đấu tranh Dân Chủ ở trong nước, và ở Hải Ngoại chỉ cần đẩy mạnh công cuộc Đòi Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền, đừng để vướng vào những giải pháp nhất thời ở giai đoạn chuyển tiếp này, rồi tự rơi vào vòng chống báng nhau về chuyện “bán lúa non” là Việtnam sớm có Dân Chủ Hóa thôi.
Little Saigon ngày 06/04/2010.
http://honvienxu.multiply.com/journal/item/170/170
0 comments:
Post a Comment