Friday, July 24, 2009

Những Thiên Thần Trong Bóng Tối

Một kiểu chất vấn không thể nói dối !

Một kiểu chất vấn không thể nói dối !

Đại biểu Dương Trung Quốc phát biểu tại Quốc Hội 26.5.2009

PHIM TAI LIEU SU THAT VE HO CHI MINH NAM 2009 TAP 12

Thursday, July 23, 2009

Nỗi Nhục 16 chữ vàng: càng khiếp nhược với Bắc Kinh càng hung hãn với dân tộc

Tối hôm qua, blogger Quỳnh Như đã bị cơ quan an ninh câu lưu, vì cô đã mặc chiếc áo có khẩu hiệu “SOS, giữ mầu xanh và an ninh cho đất nước”.

Chúng tôi được tin sở dĩ blogger Quỳnh Như, một người trẻ quê quán ở Nha Trang, chủ nhân của blog Mẹ Nấm, bị câu lưu và tra vấn là vì lực lượng an ninh cho là mặc áo có khẩu hiệu như thế sẽ làm phương hại đến nền an ninh quốc gia.

Từ chuyện cái áo…

Trước tình trạng tất cả mọi tiếng nói nêu lên sự khác biệt đều bị bắt bớ, giam cầm và quy cho tội “tuyên truyền chống phá nhà nước”, người dân Việt Nam đã phải vận dụng óc sáng tạo trong việc biểu lộ quan điểm của mình.

JPEG - 13.8 kb
Ở Nha Trang (hình của THTNDC)

Gần đây, một số áo thung mầu xanh lá mạ với khẩu hiệu “SOS, giữ mầu xanh và an ninh cho Việt Nam” đã được nhóm “Người Việt Yêu Nứơc” ở VN in ra và phân phát miễn phí tới những thành phố lớn như Hà Nội, Sài Gòn, Nha Trang và Đà Nẵng.

Nhưng người ta không ngờ là nhà nước Việt Nam không những chỉ quản lý và chi phối tất cả các phương tiện truyền thông, mà còn muốn quản trị trang phục của người dân nữa.

Tối hôm qua blogger Quỳnh Như, chủ nhân của blog Mẹ Nấm, đã bị an ninh câu lưu để tra vấn hơn 6 tiếng đồng hồ chỉ vì cô đã mặc chiếc áo này. Hà Giang tìm hiểu sự việc qua trao đổi với blogger Quỳnh Như:

Hà Giang: Chào blogger Quỳnh Như, xin cô vui lòng cho biết lý do vì sao mà tối hôm qua cô đã bị lực lượng an ninh câu lưu không ạ?

Blogger Quỳnh Như: Em bị mời là vì em mặc cái áo xanh mầu đọt chuối ở giữa phía trước nó có chữ “NO Bô-xít, Hòang Sa Trường Sa là của VN” còn sau lưng thì nó có dòng chữ “Người Việt Yêu Nước SOS, giữ mầu xanh và an ninh cho Việt Nam”.

Họ nói với em lý do chính họ mời em là vì em mặc cái áo đó. Theo lời của họ là mời lên làm việc, kiểu là nếu mà không đi thì cũng không nên thân, họ nói là hợp tác về an ninh quốc gia thì mình phải đi thôi.

…Đến an ninh quốc gia

Hà Giang: Vậy cái áo mà Quỳnh Như mặc xuất xứ từ đâu, và tại sao việc mặc một cái áo lại khiến cho Quỳnh Như bị nhà nước bắt lên để điều tra về những việc liên quan đến an ninh quốc gia?

Blogger Quỳnh Như: Cái áo đó do tổ chức Người Việt Yêu Nước họ in, in trong nước, họ có kêu gọi thì mình nhận mình mặc.

Em mặc áo này một tháng rồi. Lúc em mặc cái áo đơn giản em chỉ nghĩ tôi góp một phần tiếng nói “Hòang Sa Trường Sa là của Việt Nam, giữ mầu xanh và an ninh cho VN”, nhưng mà em không nghĩ là nó quan trọng đến mức độ như ngày hôm nay.

Chị phải biết là em đi “làm việc” từ lúc 5 giờ chiều mà đến 11 giờ rưỡi đêm mới được nghỉ. Họ nói là họ sẽ làm việc trong một vài ngày cho nên là em không được biết là lý do an ninh quốc gia gì.

Hà Giang: Quỳnh Như vừa nói là đã mặc chiếc áo này một tháng rồi, vậy thì tại sao bây giờ Quỳnh Như mới bị công an bắt về điều tra, và họ có giải thích là tại sao mặc áo này lại ảnh hưởng đến an ninh quốc gia không ạ?

Blogger Quỳnh Như: Lúc đó có vẻ nó không là chiến dịch, nhưng bây giờ hình như bên người Việt Yêu Nước họ lại kêu gọi thành một chiến dịch cho nên là em nghĩ bên an ninh họ lưu tâm về vấn đề này.

Giống như hồi nãy bên an ninh họ giải thích với em là nếu như là một người hai người mặc thì không sao, đằng này, nếu như mà ai cũng mặc cùng một mầu xanh như em thì nó đâm ra nó lộn xộn. Đó là câu mà em nhận được giải thích như vậy.

Hà Giang: Quỳnh Như có thể kể lại diễn tiến của buổi làm việc dài hơn 6 tiếng đồng hồ của cô với lực lượng an ninh chỉ vì việc cô đã mặc chiếc áo này không?

Blogger Quỳnh Như: Họ hỏi là em có liên quan gì đến Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ không. Họ nói là họ biết hết rồi, họ nói là họ có người ở trong Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ, cái gì em làm là họ biết hết. Em nói em cũng có kết nối với blog Tập Hợp Thanh Niên Dân Chủ.

Rồi họ còn hỏi là em có biết là họ in bao nhiêu áo không.

Và lúc đầu tiên thì an ninh nói là em chỉ cần giao nộp 2 cái áo là xong. Nhưng lúc đi xong ra thì họ lại bảo về tịch thu máy tính, thế nhưng em không chịu, thế là họ nói là OK, về tới nhà thì họ sẽ kiểm tra máy tính ở nhà thôi.

Sau khi họ kiểm tra thì họ chỉ thấy mình cũng chỉ xài máy tính bình thường lướt web. Rồi họ kiểm tra các files trong máy tính. Tình hình là họ niêm phong máy tính, chứ em không đồng ý cho họ mang đi, tại vì em nói là cứ để ở nhà, còn làm việc gì thì ngày mai em sẽ mang cục CPU đó lên cho mọi người làm việc.

Quyền tự do?

Hà Giang: Cảm tưởng của Quỳnh Như về sự kiện này như thế nào? Cô có đồng ý là mặc áo có khẩu hiệu “SOS, giữ mầu xanh và an ninh cho VN” có thể ảnh hưởng đến an ninh quốc gia không?

Blogger Quỳnh Như: Chị phải tưởng tượng là em giống như tội phạm vậy đó. Từ thứ Sáu là bắt đầu có người luôn luôn theo dõi ở nhà, tức là đến nỗi thậm chí hàng xóm còn chạy đến hỏi là nhà em làm cái gì, công an nó rình bắt ai trong nhà em vậy?

JPEG - 12.5 kb
Trên đường phố Sài Gòn (hình của THTNDC)

Hồi giờ không có làm chuyện gì đến nỗi mà phải làm cho kinh thiên động địa như vậy! Nếu mà mình chỉ mặc có cái áo không thì làm sao lộn xộn được xã hội. Nếu mà mặc áo mà lộn xộn xã hội, thì hóa ra cái xã hội này nó dễ lộn xộn quá! Họ vô nhà em một lần, tức là lần đâu tiên buổi chiều thì chỉ có bẩy người thôi.

Trước khi em về nhà thì bên cạnh nhà hàng xóm của em có tới bốn năm sáu bầy ông công an lận. Công an thì canh ở hai đầu nhà từ sáng cho đến tối, thì cái đó cũng là một cách mà họ đàn áp, truy áp tinh thần của những người xung quanh mình, mẹ em còn xỉu lên xỉu xuống.

Hà Giang: Quỳnh Như có sợ không? Sau buổi làm việc ngày hôm nay và những ngày sắp tới nữa, sau khi tất cả qua đi rồi thì Quỳnh Như có dự định sẽ tiếp tục viết blog nữa hay không?

Blogger Quỳnh Như: Khi chứng kiến những cảnh rất thật, rất bất công xung quanh mình, thậm chí mình là nạn nhân nữa, thì em mới nghĩ ra là thật sự thì nhà nước không bảo vệ người dân, từ cấp nhỏ đến cấp lớn.

Cho nên trong blog của em em chia xẻ rất là nhiều điều, tại vì em là một người công giáo, em có những cái khó khăn như thế nào, thậm chí chỉ cần mình suy nghĩ khác mọi người một chút, tức là mình quan tâm tới những điều mà nó bị dạng là bưng bít, trong suy nghĩ của mọi người thì mình cũng đã là phản động rồi, cho nên em có chia xẻ về những điều đó trong blog của em.

Trăn trở nhất là quyền tự do, tức là tự do và dân chủ, tự do tìm hiểu thông tin, tự do bầy tỏ chính kiến, và dân chủ tức là mình làm chủ đất nước thì mình nói, ít nhất phải có người lắng nghe, chứ không phải là bị đàn áp như hôm nay em thấy.

Bây giờ chính xác là em đang rất sợ! Em sợ chứ! Nhưng mà em nghĩ rồi, sợ thì sợ nhưng mà em vẫn làm, tại vì đơn giản một cá nhân chỉ cần nghĩ như thế này: “Nếu như mà mình không nói thì ai nói?” Chỉ cần nghĩ như vậy thôi! Thấy bất công thì mình phải nói. Đúng mình nói đúng, sai mình nói sai. Chứ mình im lặng thì nó không có gì thay đổi hết.

Hà Giang: Cảm ơn blogger Quỳnh Như đã dành thì giờ cho buổi nói chuyện với chúng tôi ngày hôm nay.

Đầu Năm Nhớ Chuyện Đảng CSVN Dâng Đất Cho Ngoại Bang

Author: Nguyễn Thị Thu Mai

ĐDCND - Nguyễn Thị Thu Mai hiện là đảng viên đảng CSVN. Mặc dù vẫn còn nằm trong guồng máy của nhà cầm quyền nhưng chị đã can đảm tham gia đảng DCND để cùng đấu tranh cho một Việt Nam tự do, dân chủ và toàn vẹn lãnh thổ.

Nhân dịp đầu năm Kỷ Sửu, tôi xin gửi đến anh chị em lời chúc mừng, đoàn kết một lòng hơn nữa cho sự nghiệp đấu tranh giữ nước trước nguy cơ bị ngoại xâm.

Ngày xưa Vua Lý Thái Tông có câu :

Quote:
Sông núi nước Nam vua Nam ở

Rành rành định phận tại đất trời

Cớ sao Bắc Triều sang xâm phạm

Chúng bây sẽ bị đánh tơi bời


Hay Nguyễn Trải từng viết :

Từ Triều Lý Trần bao đời xây nền độc lập
Cùng Hàn Đường Tống Nguyên, mỗi bên hùng cứ một phương

Đó là chuyện ngày xưa của cha ông ta từng dựng nước và giữ nước. Tuy thời nào cũng có kẻ tham sanh chay theo TC bán nước cầu vinh nhưng không phải đất nước mình không có nhân tài, vì nước quên mình nhằm đánh đuổi quân Tàu ra khỏi đất nước. Vậy mà ngày nay, vì lợi ích của mình, đảng CSVN đã cấu kết với TC để mưu cầu mưu sự riêng cho đảng.

Mới đầu năm 2009, vào 16 giờ ngày 01/01/2009, Việt Nam đã ký kết cắt đất cho TC, nhường một phần đất Tỉnh Cao Bằng, Bắc Cạn (Thác Bản Dốc) cho TC. Việc này không ngoài dự đoán của nhiều đảng viên đảng CSVN, trong đó có tôi. Tuy nhiên bất ngờ là sự kiện ký kết lại đến quá nhanh như vậy. Vì sau chuyến đi TC của ông Nguyễn Minh Triết và Nông Đức Mạnh, những giao ước của hai ông này với TC thế nào không ai trong nhân dân biết, luôn cả đảng viên cấp thấp và trung trong đảng CSVN cũng bị dấu kín. Ngày xưa cha ông ta đấu tranh để giử đất, mở rộng bờ cỏi, ngày nay đảng CSVN lại bán đất cầu vinh. Thử hỏi như vậy có xứng đáng với sự hy sinh xương máu của tổ tiên không ? Có đảng nào lại đem đất nước bán rẻ, sang nhượng, chia cắt không ? Tội trạng của ông Phạm Văn Đồng đem hai đảo Trường Sa – Hoàng Sa nhượng cho TC thì ai xử đây ? Tội trạng của Đảng CSVN nhượng đất, nhượng đảo thì bản thân chúng ta là đảng viên của đảng CSVN nghĩ gì ? Phản ứng thế nào cho khỏi nhục ? Khỏi mang tội bán nước với dân tộc ?

Tôi tự hỏi kẻ bán nước cầu vinh, nhường đất nhường đảo cho ngoại bang thì sẽ bị xử như thế nào ? Khép vào tội gì đây ? Bao giờ thì nhân dân Việt Nam mới có cơ hội đưa những kẻ phản bội ra xét xử ? Một đảng cầm quyền nhục nhả đến độ bị nhân dân nước Nhật ví như là “giòi bọ” thì còn gì là danh dự, quốc thể nửa chứ. Liệu chúng ta cứ tiếp tục im lặng, không dám lên tiếng đấu tranh, không dám vạch ra tội ác xấu xa của họ. Cứ tiếp tục sống yếu hèn như vậy thì thử hỏi rồi đây tương lai của nhân dân Việt Nam sẽ ra sao ? Lại tiếp tục làm thân nô lệ cho ngoại xâm khi mà đất nước đã bị đảng CSVN dâng hiến cho ngoại bang. Chúng ta sống ngay trên xứ sở của mình mà lòng không còn tự hào nữa, nhục nhả khi thấy đảng CSVN đang rước voi về dày mã tổ, nhục mất nước sẽ theo chúng ta suốt đời khi Trường Sa - Hoàng Sa vẫn còn nằm trong tay TC.

Tù binh TC tại LạngSơn 1979

Các bạn đảng viên đảng CSVN ơi, các bạn có bao giờ đặt vấn đề là tại sao đảng của chúng ta lại để mất nước một cách dễ dàng như thế ? Chúng ta từng tự hào là một đảng cách mạng mà, từng đánh thắng biết bao giặc ngoại xâm, nào diệt đế quốc Pháp, thắng Mỹ xâm lược, ngăn chận giặc bá quyền TC. Vậy mà giờ đây, đảng viên lại giương mắt nhìn đất nước của cha ông rơi vào tay giặc. Ngày xưa, vì yếu hèn nên vua ta đã ký hiệp ước nhường 3 tỉnh Bắc Kỳ cho Pháp, ngày nay đảng CSVN vì nhu nhược, tham quyền cố vị nên ký hiệp ước Quý Sữu 2009 nhường đất đai lãnh hải cho giặc bá quyền TC.

Chúng ta phải làm gì đây hởi các đảng viên đảng CSVN, đừng quay lưng lại với dân tộc, đừng phản bội lại đất nước. Chúng ta đã từng theo đảng để đánh Pháp, đuổi Mỹ nhưng bây giờ không thể mù quáng nghe theo Đảng CSVN để cam tâm phản bội tổ tiên, bán đất nước cho ngoại bang. Làm gì đây hởi bà con, anh em, nhân dân trong và ngoài nước ? Làm gì để giử cho Tổ Quốc khỏi rơi vào tay giặc ngoại xâm ? Làm gì đây hởi thanh niên sinh viên để quê cha đất Tổ khỏi phải mất dần vào tay TC ?

Nhân dịp đầu năm, tôi chúc đồng bào nhân dân trong và ngoài nước an khang, thịnh vượng và hảy làm tất cả những gì có thể được để giữ cho bờ cỏi tổ tiên, cội nguồn dân tộc không bị chiếm đóng bởi giặc ngoại xâm.

Nguyễn Thị Thu Mai Việt Nam 05/01/2009